Những ngày đầu ở Đức của tôi

Những ngày đầu ở Đức của tôi

 Không biết các bạn có duyên với nước Đức như thế nào nhưng với tôi Du học nghề tại Đức có lẽ là sự lựa chọn may mắn và sáng suốt nhất của tôi trong 2 năm gần đây. 

Khi 24 tuổi, bước chân ra khỏi giảng đường đại học, như bao người khác, tôi đã mất 1 năm hoang mang đi tìm công việc yêu thích. Nhưng thích hay không thích lương đều rất thấp, chỉ 5-6 triệu một tháng. Một mức sống không hề cao cho một người con trai tỉnh lẻ. Nhưng đó lại là mức lương khởi điểm của bất kỳ ai tốt nghiệp ngành xây dựng bấy giờ. 

Một mức sống cao hơn là điều khiến tôi trăn trở, chắc chắn ở đâu đó sẽ có một cơ hội khác. Khi muốn, cả vũ trụ sẽ lắng nghe bạn. Và du học nghề Đức đến với tôi lời đáp của vũ trụ. Tôi cũng khá bất ngờ trước những ưu đãi của hình thức du học này. Riêng mức lương của ngành Điều dưỡng khi đang học từ 900 – 1900 € (~25-53 triệu đồng) đủ để tôi tự trang trải cuộc sống của mình. Thế nên hành trình tới Đức của tôi bắt đầu bằng sự háo hức và sự vững tin cho tương lai.

Niềm háo hức của tôi và các người bạn ở WBS Training Vietnam của tôi khi mới “cập bến” nước Đức

Du học không lạc lõng như tôi tưởng. Trung tâm du học tôi đăng ký (WBS Training Vietnam) là trung tâm có mạng lưới quan hệ sâu rộng nhất ở Đức, đồng thời khi thi B1, lớp học tiếng Đức ở Việt Nam của tôi đều đỗ cùng nhau nên chúng tôi đã lựa chọn về học cung 1 thành phố. Chúng tôi được trung tâm sắp xếp cho ở cùng các ký túc xá hay phòng thuê. Các thủ tục trung tâm đều lo hết nên hành trình đầu tiên của tôi giống một chuyến du lịch với bạn bè hơn là áp lực tâm lý nơi đất khách quê người. 

Chúng tôi bắt đầu lên kế hoạch khám phá cách đi tàu điện ngầm, cách trả giá ở chợ, cách đi siêu thị một cách thực tế nhất. Người Đức rất văn minh, lịch sự và kiên nhẫn. Họ luôn nhẫn nại nghe chúng tôi nói và mỉm cười cảm ơn sau đó. 

Khó khăn nhất chắc là việc học vì dù đã được chuẩn bị từ trước nhưng trong một lớp đa văn hóa, người mới sang vẫn sẽ hay bị lạc lõng, cảm tưởng như mình là “vịt nghe sấm”. Tôi vẫn thường phải thu âm lại cả buổi học để về nghe lại, tra từ cùng bạn bè. 

du học đức

*Nguồn ảnh: WBS Training Vietnam

Vì là du học dưới hình thức du học nghề, chúng tôi ngay từ ban đầu đã được tiếp xúc trực tiếp với nghề tại những bệnh viện, viện dưỡng lão trong thành phố. Thời gian vừa học vừa làm cuốn chúng tôi vào guồng quay học tập, làm việc hối hả của nước Đức. Luôn phải cố gắng không ngừng thích nghi, sau hơn 1 tháng, tôi bắt đầu quen với cuộc sống mới.

Nhưng chính lúc đó, khi có thêm chút thời gian cho bản thân, tôi lại nhớ nhà. Tôi thu mình lại hơn và gặm nhấm cảm xúc một mình. Dù có bạn bè ở bên nhưng tôi vẫn thấy trống vắng. 

Tôi vẫn làm việc sinh hoạt bình thường. Vẫn luôn tỏ ra tích cực mọi lúc mọi nơi nhưng đâu đó trong tôi, khoảng trống ngày càng to lên, lấp đầy cảm xúc. 

Một ngày khi đang chăm sóc ông Aksel – một ông lão thân thiết tôi phụ trách ở viện. Đang nói chuyện vui vẻ về thời tiết hôm nay, ông chợt hỏi tôi: “Buồn thì nên khóc. Chúng ta đều là con người mà”. Tôi chợt nhận ra người Đức không hề khô khan như những gì tôi đọc trong sách vở. Họ tâm lý và cũng rất tình cảm. Tôi kể với ông rất nhiều về con người và cuộc sống tại Việt Nam. Còn ông chia sẻ với tôi về quê hương Eutin, về những ngày đầu mới bước chân đến Đức, rồi những ngày ông Berlin khi trạc tuổi tôi hiện giờ. 

Hằng ngày, qua các câu chuyện của ông, tôi như được “sống lại” ở Berlin cách đây 20 chục năm. Ông chỉ tôi cách cảm nhận món ăn đường phố, cách ngắm nhìn các bức họa ven đường Berlin, về một thành phố Berlin đã “lớn lên” như thế nào. Các câu chuyện ngấm dần vào trái tim tôi. Rồi đến một lúc nào đó, các khoảng trống trong tôi dần được lấp đầy bằng những trải nghiệm mà tôi thực hiện qua sự hướng dẫn của ông Aksel. 

Tôi nghĩ chuyến hành trình tiếp theo, tôi sẽ rủ bạn bè mình khám phá Berlin, khám phá những nơi người bạn già. 

Và hơn hết, tôi hy vọng nếu bạn chọn hành trình du học tại đất nước xa xôi, bạn cũng sẽ gặp được những người tốt bụng như ông Aksel. Dù cho mọi điều đều có thể ập đến, nhưng chính lòng tốt sẽ kết nối người với người, trái tim với trái tim, không phân biệt đất nước, màu da hay văn hóa. Nếu bạn chọn nước Đức, thì chúc mừng bạn, bạn sẽ thấy đó là một đất nước tuyệt vời với những con người mang nghị lực phi thường. Họ cố chấp, trau chuốt, chi li trong công việc tới cứng nhắc, nhưng ẩn sau đó là một tình yêu cuộc sống đáng ngưỡng mộ. Hãy đến và cảm nhận con người nơi đây, chắc chắn sẽ có một ngày bạn sẽ bất ngờ trước sự tinh tế, nhạy cảm và vô cùng đáng yêu của người Đức.

 

 

admin

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *